VesperLynn
YTC Developer
Hiện nhà mình đang nuôi 5 bé mèo, ấp ủ cũng khá lâu rồi nhưng đến hôm nay mình mới mạnh dạn đưa các con ra khoe. Kể ra thì dài, kỷ niệm cũng khá nhiều nên mình xin chia ra từng phần để nói về từng đứa trong nhà theo thứ tự thời gian mình mang về nuôi.
Mọi chuyện bắt đầu vào một ngày khoảng tháng 5 năm 2013, buột miệng mình bảo với vợ là "Anh muốn nuôi mèo". Khi đó ở Vũng Tàu có một tiệm bán chó mèo cảnh các loại, đi làm về mình và vợ thường hay đi ngang qua, cũng có vào xem đôi lần nhưng thấy mèo ở đấy khá bẩn và nhìn chung cũng đã lớn mà ý định của mình từ đầu là nuôi 1 đứa từ nhỏ nên còn nhiều đắn đo, đang dự tính là hỏi xem có nhà nào có mèo mới sinh (mèo ta nhé) thì xin 1 đứa về nuôi. Chắc cũng là duyên trời, vài ngày sau ở đối diện tiệm chó mèo kia cũng là một shop bán thú cảnh (bình thường bán chuột và hamster) nay lại nhập thêm cả mèo về bán, mà lại còn là mèo Tây vừa sinh 1 lứa 6 bé, khỏi phải nói thì chắc các bạn cũng hiểu cái cảm giác đầy phấn khích của người mà từ bé tới lớn chưa từng nhìn thấy con mèo Tây nó như thế nào, ngay lập tức 2 vợ chồng mình đặt cọc ngay 1 bé. Rồi tiếp đó là chuỗi ngày lang thang trên các trang web để tìm hiểu về con mèo Tây nó như thế nào, cách ăn uống, chăm sóc vân vân và vân vân.... , tất cả chỉ để đợi cái ngày đủ tháng để được đón con về nhà.
Rồi cuối cùng ngày đó cũng tới, cảm giác lâng lâng khi được bế con trên tay (chắc ở đây cũng nhiều bạn hiểu cái cảm giác này), nghĩ lại thấy mình khá thần kinh
Con tên Nô, gjới tính đực, sinh ngày 29/06/2013 và đây là shot hình đầu tiên của con, khi đó con được 1 tháng 3 ngày tuổi, nhỏ và nằm gọn lỏn trong lòng bàn tay mình (mãi sau này mình mới biết là chủ của bé vì ham lợi nhuận nên rất thường xuyên đẩy các bé mèo tách mẹ sớm để xuất chuồng, Nô cũng không là ngoại lệ)
Những mong cuộc đời con sẽ êm chèo mát mái nhưng đời có ai ngờ, sau khi tin tưởng gửi con lại cho nơi bán để đi chơi lễ 2/9, ngày đón con về lại thì con bị nấm kèm theo trạng thái vô cùng hoảng loạn, ngày đầu về lại nhà con bỏ ăn, ngày thứ 2 con bắt đầu đi phân lỏng, kế đến là những ngày con phải chiến đấu với bệnh tật (nấm và tiêu chảy) trong khi kiến thức về mèo thời điểm đó của mình còn cực kỳ hạn chế, có thời điểm tưởng rằng con không thể qua khỏi khi đi phân lỏng liên tục không thể cầm được từ sáng tới chiều. Cuối cùng bằng một sức sống vô cùng mãnh liệt, con dần vượt qua được và bắt đầu ăn uống rất khỏe.
Đây là hình con ở thời điểm 3 tháng hơn, ốm và xơ xác vì cạo lông để trị nấm.
Và đây là hình con ở thời điểm 5 tháng.
Trải qua biến cố đầu tiên trong cuộc đời, sức sống của con càng mãnh liệt hơn, con hiện tại đã được 10 tháng tuổi, vô cùng tinh nghịch, khỏe mạnh, là đứa có cá tính rõ rệt nhất trong 5 đứa, tình cảm nhưng không dễ gần, hay gầm gừ nhưng lại là thành viên ưa đi chọc phá nhất nhà. Đặc biệt là giờ cuộc sống của con đã không còn phải lo lắng việc gì khác, chỉ ăn, chơi và ngủ vì nay con đã là một thằng thái giám
Hết phần 1, sorry mọi người vì bài viết hơi dài.
Mọi chuyện bắt đầu vào một ngày khoảng tháng 5 năm 2013, buột miệng mình bảo với vợ là "Anh muốn nuôi mèo". Khi đó ở Vũng Tàu có một tiệm bán chó mèo cảnh các loại, đi làm về mình và vợ thường hay đi ngang qua, cũng có vào xem đôi lần nhưng thấy mèo ở đấy khá bẩn và nhìn chung cũng đã lớn mà ý định của mình từ đầu là nuôi 1 đứa từ nhỏ nên còn nhiều đắn đo, đang dự tính là hỏi xem có nhà nào có mèo mới sinh (mèo ta nhé) thì xin 1 đứa về nuôi. Chắc cũng là duyên trời, vài ngày sau ở đối diện tiệm chó mèo kia cũng là một shop bán thú cảnh (bình thường bán chuột và hamster) nay lại nhập thêm cả mèo về bán, mà lại còn là mèo Tây vừa sinh 1 lứa 6 bé, khỏi phải nói thì chắc các bạn cũng hiểu cái cảm giác đầy phấn khích của người mà từ bé tới lớn chưa từng nhìn thấy con mèo Tây nó như thế nào, ngay lập tức 2 vợ chồng mình đặt cọc ngay 1 bé. Rồi tiếp đó là chuỗi ngày lang thang trên các trang web để tìm hiểu về con mèo Tây nó như thế nào, cách ăn uống, chăm sóc vân vân và vân vân.... , tất cả chỉ để đợi cái ngày đủ tháng để được đón con về nhà.
Rồi cuối cùng ngày đó cũng tới, cảm giác lâng lâng khi được bế con trên tay (chắc ở đây cũng nhiều bạn hiểu cái cảm giác này), nghĩ lại thấy mình khá thần kinh
Con tên Nô, gjới tính đực, sinh ngày 29/06/2013 và đây là shot hình đầu tiên của con, khi đó con được 1 tháng 3 ngày tuổi, nhỏ và nằm gọn lỏn trong lòng bàn tay mình (mãi sau này mình mới biết là chủ của bé vì ham lợi nhuận nên rất thường xuyên đẩy các bé mèo tách mẹ sớm để xuất chuồng, Nô cũng không là ngoại lệ)
Những mong cuộc đời con sẽ êm chèo mát mái nhưng đời có ai ngờ, sau khi tin tưởng gửi con lại cho nơi bán để đi chơi lễ 2/9, ngày đón con về lại thì con bị nấm kèm theo trạng thái vô cùng hoảng loạn, ngày đầu về lại nhà con bỏ ăn, ngày thứ 2 con bắt đầu đi phân lỏng, kế đến là những ngày con phải chiến đấu với bệnh tật (nấm và tiêu chảy) trong khi kiến thức về mèo thời điểm đó của mình còn cực kỳ hạn chế, có thời điểm tưởng rằng con không thể qua khỏi khi đi phân lỏng liên tục không thể cầm được từ sáng tới chiều. Cuối cùng bằng một sức sống vô cùng mãnh liệt, con dần vượt qua được và bắt đầu ăn uống rất khỏe.
Đây là hình con ở thời điểm 3 tháng hơn, ốm và xơ xác vì cạo lông để trị nấm.
Và đây là hình con ở thời điểm 5 tháng.
Trải qua biến cố đầu tiên trong cuộc đời, sức sống của con càng mãnh liệt hơn, con hiện tại đã được 10 tháng tuổi, vô cùng tinh nghịch, khỏe mạnh, là đứa có cá tính rõ rệt nhất trong 5 đứa, tình cảm nhưng không dễ gần, hay gầm gừ nhưng lại là thành viên ưa đi chọc phá nhất nhà. Đặc biệt là giờ cuộc sống của con đã không còn phải lo lắng việc gì khác, chỉ ăn, chơi và ngủ vì nay con đã là một thằng thái giám
Hết phần 1, sorry mọi người vì bài viết hơi dài.