dieubao
New Member
Tom - chú mèo yêu quý của gđ tôi vừa mới mất cách đây 3 ngày. E bị bệnh viêm cầu thận và suy thận. Sau nửa tháng đổ bệnh và đc tôi hết lòng ngày đêm chăm sóc tận tình, chu đáo e đã ra đi vào 6.30pm ngày 24/2/2017 đc tròn 7 năm tuổi. Sự ra đi của e là mất mát vô cùng to lớn và đau đớn đối với gđ tôi, đặc biệt là với tôi. Khoảng 10 ngày cuối đời của e, tôi ngày đêm chăm sóc e 24/24h, tôi quên ăn, quên ngủ, bỏ mặc bản thân, khi ấy tôi chỉ làm sao nỗ lực mọi cách để chạy chữa chăm sóc cho e cho khỏi bệnh hoặc duy trì sự sống cho e thêm 1 vài năm nữa cũng đc. Nhưng có lẽ do e cũng đã khá nhiều tuổi, thọ mạng của e đã hết, đến con ng còn ko tránh khỏi sinh-già-bệnh-chết nữa là con vật.
E ra đi trong sự đau đớn tột cùng và là 1 cú shock quá lớn đối với tôi. Gđ tôi thương e vì e rất thông minh, khôn ngoan và hiểu biết. Những ngày cuối đời, hôm nào tôi cũng trò chuyện với e và e hiểu hết những điều tôi nói, e đáp trả lời tôi bằng những tiếng rên khe khẽ trong cổ họng. Ngày cuối cùng, tôi biết e ko thể qua khỏi hôm đó, tôi nói với e cố đợi mẹ về (vì khi đó mẹ tôi đi vắng). 6h chiều, khi mẹ tôi về đến nhà, e kêu lên 1 tiếng gọi mẹ, mẹ trò chuyện khuyên dặn e trong nc mắt, rồi gần 30p sau đó e ra đi trong đau đớn. E đã làm như đúng lời tôi nói, cố đợi mẹ về để gặp mẹ lần cuối rồi mới có thể yên tâm ra đi.
Tôi có biết về Nghĩa trang dành cho chó mèo của bác Nguyễn Bảo Sinh ở Trương Định. Nhiều bài viết nói về tình nghĩa cao cả và sự nhân văn của ng đàn ông này dành cho chó mèo. Trc khi đưa Tom đến đó, tôi có qua trc để tìm hiểu dịch vụ hỏa thiêu. Một ng phụ nữ gặp tôi nói chuyện, ng này nói là thiêu chung thì 1triệu, riêng thì từ 2-2,5triệu. Đây là lần đầu tiên tôi đến đó, tôi chỉ biết họ qua mấy bài báo trên mạng nên khi chị kia nói với tôi thiêu chung với thiêu riêng gì gì đó mà tôi ko hiểu. Họ giải thích thiêu chung có nghĩa gom vài 3 con 1 lúc(có thể cả chó lẫn mèo) rồi thiêu, xương cốt lẫn lộn hết vào nhau thì rẻ hơn còn thiêu riêng thì đắt hơn. Các bạn thử nghĩ xem, tuy là con vật, nhưng đc gđ các bạn cưng chiều hết mực như những thành viên trong gđ, đến phút cuối cùng, xương cốt lại lẫn lộn hết với nhau ko biết đg nào mà lần, ko biết đâu là con e nhà mình thì các bạn có đồng ý ko? Rồi chị ta nói với tôi, có thể giảm cho tôi chỉ còn 1,5triệu vì e mèo của tôi bị bệnh nên đến lúc mất cũng chỉ còn có 4kg, cũng ko quá to. Tôi đồng ý và nói là sẽ về mang mèo đến luôn.
Về nhà tôi gọi điện cho 1 nơi khác, 1 viện thú y trên đg Trường Chinh, cũng qua mạng, tôi thấy họ có dịch vụ mai táng và hỏa táng, họ nói hỏa táng hết 800k. Chắc ai cũng sẽ như tôi, cũng đều có sự so sánh, và đương nhiên bv ở Trường Chinh kia rẻ hơn thì đến nhất là khi họ nói vì giá thành dịch vụ cũng cao ko phải ai cũng có đ.kiện và yêu thú cưng đến mức cho đi hỏa thiêu nên 1 tháng may ra mới có 1-2con, để mà đợi thiêu chung thì ko biết đến bao giờ mới gom đủ, rồi xác thối ra đấy mới thiêu làm sao đc. Nghe nói thế tôi có vẻ cũng tin tưởng vì điều họ nói cũng đúng, cũng hợp lý. Tôi để Tom vào hộp và chúng tôi bắt đầu đi, đến đó tôi nói họ cho xem lò thiêu, họ bảo cũng phải mang đi chỗ khác chứ ko có lò thiêu ở đó, bảo tôi để e lại, ngày hôm sau có thể đến lấy tro cốt mang về. Khi tôi ko đc tận mắt chứng kiến quá trình thiêu đốt thì tôi ko bao giờ có thể giao e cho bất kỳ ai hay để lại đâu đc. Tôi quyết định quay lại chỗ bác Sinh, vì trc khi mang Tom đến tôi đã đến đó xem trc và đc tận mắt thấy có 2 cái lò thiêu.
Tự tay tôi đưa e vào lò trong khi đợi nv đi lấy củi và chất đốt. Lòng tôi đau như bị cắt đứt từng khúc ruột, sự nghẹn ngào, đau đớn lên đến tột cùng khiến tôi ko thể nào thở nổi nữa như có ai đó đang bóp nghẹt trái tim. Tôi đc ng phụ nữ tiếp đón lúc sáng đưa đi làm thủ tục, họ xin tên tuổi, địa chỉ, sđt và rồi bảo tôi ký vào cuốn sổ. Khi đó mắt tôi đã nhòe đi, bảo ký thì tôi ký chứ tôi cũng ko đọc gì nữa với cả họ chỉ xin tên, địa chỉ và sđt với ghi giá tiền thôi nên tôi chả đọc. Xong thủ tục, tôi quay lại chỗ lò thiêu, tôi chỉ dám đứng từ xa nhìn e tôi đang bùng bùng cháy trên ngọn lửa, tôi bảo họ tôi đi ra ngoài để mua hũ đựng vì tôi cũng ko muốn thấy cảnh tượng đó. Khi tôi quay lại, ng phụ nữ kia đến nói với tôi kiểu rào trc đón sau lòng vòng mãi cuối cùng tôi cũng lờ mờ hiểu ý định cho dù chị ta chưa nói hết. Ý của chị ta là trích ra 500k, chị ta nói chỉ là nv, là ng thay mặt bác Sinh quản lý khu Nghĩa trang này. Khi tôi đưa đến, tôi ko gặp bác ấy, tôi hỏi thì bảo rằng bác đi vắng. Và dặn dò tôi cẩn thận nếu trong trường hợp bác có đến hỏi hoặc gọi điện hỏi thì nói là: cháu khó khăn, cháu chỉ có 1triệu, bác giúp cháu. Rồi còn dặn tôi cái gì gì mà nếu bác có hỏi thì bảo thiêu chung với thiêu riêng gì đó mà khi ấy tâm trạng và đầu óc tôi đang quay cuồng ko nhớ hết đc, vừa nghe xong lại quên, chỉ vâng vâng dạ dạ cho xong. Ồ thế hóa ra, lúc viết vào sổ, chắc chỉ ghi có 1triệu, nhưng do sơ xuất của tôi đã ko để ý nên chắc khi khai báo sổ sách với bác Sinh chỉ đưa 1triệu cho bác ấy thôi.
Tôi có nói với ng phụ nữ đó là ko nên làm như vậy, tôi đã và đang quá lòng trc sự ra đi của e tôi. Từ nhiều ngày trc đó tôi đã chạy chữa cho e khắp nơi từ Tây y sang Đông y cũng hết khá nhiều tiền rồi, đến lúc đưa e tới đó thiêu tôi cũng vẫn còn phải cầm thêm tiền của mẹ mang đi. Tôi nói nếu tôi gặp đc bác trực tiếp thì có thể bác còn giúp ko cho tôi hoặc cùng lắm cũng chỉ lấy của tôi tầm 1triệu thôi, chứ ko nhiều như vậy vì e tôi cũng ko quá to, ko tốn quá nhiều củi lửa và tg để thiêu. Tôi bỏ bê bản thân, ngày đêm túc trực chăm sóc, thuốc thang, ăn uống cho e. Tôi luôn trong tình trạng suy kiệt, mệt mỏi, thiếu ăn, thiếu ngủ và tiều tụy. Vậy mà cuối cùng họ kiếm trác trên sự đau đớn của cả chủ và vật nuôi. Chị ta cũng bảo nếu tôi ko đồng ý thì sẽ đưa lại hết 1,5triệu cho bác Sinh. Nhưng ngay khi nghe ng phụ nữ kia nói trong đầu tôi tỉnh táo lại ngay, vì tôi biết nếu khi đó tôi làm to chuyện hoặc ko hợp tác với chị ta thì việc của tôi hỏng hết nên tôi nhận lời rằng sẽ làm như vậy trong trường hợp bác Sinh hỏi đến.
Đến khoảng cuối giờ chiều, 1 ng phụ nữ khác đến bên lò thiêu thấy tôi ngồi 1 mình ở đó và hỏi thăm vài câu, tôi chẳng biết là ai, ngay cả tên của ng phụ nữ kia tôi cũng chẳng biết, chẳng muốn hỏi vì tôi chỉ muốn làm việc tôi cần xong rồi thôi nên hỏi tên họ làm gì. Rồi bà chị "làm tiền" của tôi lúc sau chạy lại với vẻ lo lắng, sợ sệt ra bảo tôi: ng vừa nãy đến là con dâu bác Sinh, có hỏi gì e ko? Tôi nói ko.
Trong suốt quá trình thiêu, chị ta chỉ thỉnh thoảng đến bên lò đẩy củi vào cho cháy tiếp rồi lại chạy đi đâu đó. Đc 1 lúc lâu lâu thì thấy đưa 1 cái khay sắt vào gạt xương cốt trên giàn thiêu cho rơi xuống rồi lấy khay ra. Hóa ra chỉ là vậy. Khi e tôi đã ko còn hình hài gì nữa, tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh, bớt sợ hãi hơn, quan sát thấy họ làm vậy, từ lúc đó tự tay tôi làm. Thỉnh thoảng trở đều tay để cho cháy, cháy hết phần lông, da thịt, cơ, thì đến phần nc và tủy trong xương rút ra khô hết là đc. Cho đến khi cơ thể e tôi chỉ còn lại 1 mẩu, 1 e nv khác đến kiểm tra, lấy thêm củi cho cháy nốt, tôi hỏi chị kia đâu thì nói là về rồi. Cậu sv làm thêm tại đó vừa đi học về đến bên lò làm giúp tôi, vừa trò chuyện hỏi thăm chia buồn với tôi. Cậu ấy nói chỉ thấy ng ta đem thú cưng đến thiêu rồi ra bàn ngồi uống nc trong lúc chờ đợi chứ chưa thấy ai tự tay làm như tôi và hỏi: chắc chị yêu e ấy lắm nhỉ? Tôi chỉ có thể cười nhẹ lúc đó. Rồi e ấy cẩn thận đưa tro cốt Tom đi tán mịn cho vừa cái hũ. Tôi về nhà mang e lên chùa để đó, sáng hôm sau đc sự cho phép và đồng ý của quý Thầy, tôi chôn cốt e ở chùa nơi tôi vẫn sinh hoạt với các Thầy và Đạo tràng.
Sau cùng, bài viết này tôi khuyên các bạn nào có ý định mang thú cưng sắp qua đời đến chỗ bác Sinh gửi gắm thì hãy nên cân nhắc cẩn thận vì tôi còn 2 e mèo nữa và chắc chắn tôi sẽ ko quay lại. Nhìn cách họ làm tôi đã biết, sau này nếu e Bông và Snowy của tôi có ra đi, tự tay tôi có thể làm cho các e đc. Thời gian thiêu chỉ trong vòng 3 tiếng, chưa hết đến 10 thanh củi, 500k đã gọi là quá nhiều huống chi tôi mất những 1,5triệu. Tiền tôi đã trả rồi, tôi ko tiếc, nhưng tôi thấy ng phụ nữ này vô đạo đức và lương tâm quá! Kiếm tiền trên sự đau khổ của cả ng lẫn con vật. Chị ta nói 500k là để cho nv, nhưng câu chuyện chỉ trao đổi riêng giữa tôi và chị ta nên ai biết đc sau đó có cho những ng còn lại hay ko? Trong khi đó, suốt cả quá trình thiêu cả chị ta và nv ko hề túc trực bên lò mà chỉ thỉnh thoảng hết ng này đến ng kia tới đẩy củi vào lò cho cháy thêm thôi. Bác Sinh ko có lỗi gì vì bác hoàn toàn ko biết chuyện này, nhưng tôi ko chấp nhận việc làm của ng phụ nữ kia. Nếu đàng hoàng thẳng thắn đặt vấn đề, tôi sẵn sàng bồi dưỡng ngoài cho tất cả nv. Tôi ko muốn im lặng, tôi muốn chia sẻ với mọi ng để tránh gặp phải trường hợp như tôi và nếu có ý định mang thú cưng đến đó thì hãy nên gặp trực tiếp bác ấy.
E tôi giờ cả linh và cốt đều đc đặt trên chùa, 1 phúc báu lớn mà ngay cả con ng cũng khó có đc vì nhà chùa ko phải nghĩa địa để ai cũng có thể đc gửi gắm ở đó. May ra chỉ là đc rước vong lên chùa và có 1 chỗ để cái ảnh con con như ảnh CMT ở 1 góc nào đó bên cạnh vô số những ảnh của các vong khác treo trên khung mà thôi. Tôi luôn hy vọng và tin e sẽ đc tái sanh về cõi ng, chúng tôi giờ đã ko còn là chủ và vật nuôi nữa mà là bạn đồng tu với nhau. Thằng bé đc nương nhờ cửa Phật, đc hàng ngày tụng kinh, niệm Phật, lễ Phật với các Thầy và đại chúng là tôi yên tâm rồi. Sự đau buồn rồi cũng sẽ qua, thay vào đó là sự vui mừng, nhất định e sẽ quay về để gặp gđ tôi và 2 e của nó. Nhờ có Tom, tôi biết thế nào là yêu thương vô đ.kiện, tôi sẵn sàng làm mọi thứ, kể cả nếu đc đánh đổi để e đc làm ng, tôi sẵn sàng ngay ko 1 chút do dự. Tôi biết Tom hiểu đc tấm lòng của tôi và e sẽ ko phụ lòng tôi. Nhất định chúng tôi sẽ đc gặp lại nhau.
E ra đi trong sự đau đớn tột cùng và là 1 cú shock quá lớn đối với tôi. Gđ tôi thương e vì e rất thông minh, khôn ngoan và hiểu biết. Những ngày cuối đời, hôm nào tôi cũng trò chuyện với e và e hiểu hết những điều tôi nói, e đáp trả lời tôi bằng những tiếng rên khe khẽ trong cổ họng. Ngày cuối cùng, tôi biết e ko thể qua khỏi hôm đó, tôi nói với e cố đợi mẹ về (vì khi đó mẹ tôi đi vắng). 6h chiều, khi mẹ tôi về đến nhà, e kêu lên 1 tiếng gọi mẹ, mẹ trò chuyện khuyên dặn e trong nc mắt, rồi gần 30p sau đó e ra đi trong đau đớn. E đã làm như đúng lời tôi nói, cố đợi mẹ về để gặp mẹ lần cuối rồi mới có thể yên tâm ra đi.
Tôi có biết về Nghĩa trang dành cho chó mèo của bác Nguyễn Bảo Sinh ở Trương Định. Nhiều bài viết nói về tình nghĩa cao cả và sự nhân văn của ng đàn ông này dành cho chó mèo. Trc khi đưa Tom đến đó, tôi có qua trc để tìm hiểu dịch vụ hỏa thiêu. Một ng phụ nữ gặp tôi nói chuyện, ng này nói là thiêu chung thì 1triệu, riêng thì từ 2-2,5triệu. Đây là lần đầu tiên tôi đến đó, tôi chỉ biết họ qua mấy bài báo trên mạng nên khi chị kia nói với tôi thiêu chung với thiêu riêng gì gì đó mà tôi ko hiểu. Họ giải thích thiêu chung có nghĩa gom vài 3 con 1 lúc(có thể cả chó lẫn mèo) rồi thiêu, xương cốt lẫn lộn hết vào nhau thì rẻ hơn còn thiêu riêng thì đắt hơn. Các bạn thử nghĩ xem, tuy là con vật, nhưng đc gđ các bạn cưng chiều hết mực như những thành viên trong gđ, đến phút cuối cùng, xương cốt lại lẫn lộn hết với nhau ko biết đg nào mà lần, ko biết đâu là con e nhà mình thì các bạn có đồng ý ko? Rồi chị ta nói với tôi, có thể giảm cho tôi chỉ còn 1,5triệu vì e mèo của tôi bị bệnh nên đến lúc mất cũng chỉ còn có 4kg, cũng ko quá to. Tôi đồng ý và nói là sẽ về mang mèo đến luôn.
Về nhà tôi gọi điện cho 1 nơi khác, 1 viện thú y trên đg Trường Chinh, cũng qua mạng, tôi thấy họ có dịch vụ mai táng và hỏa táng, họ nói hỏa táng hết 800k. Chắc ai cũng sẽ như tôi, cũng đều có sự so sánh, và đương nhiên bv ở Trường Chinh kia rẻ hơn thì đến nhất là khi họ nói vì giá thành dịch vụ cũng cao ko phải ai cũng có đ.kiện và yêu thú cưng đến mức cho đi hỏa thiêu nên 1 tháng may ra mới có 1-2con, để mà đợi thiêu chung thì ko biết đến bao giờ mới gom đủ, rồi xác thối ra đấy mới thiêu làm sao đc. Nghe nói thế tôi có vẻ cũng tin tưởng vì điều họ nói cũng đúng, cũng hợp lý. Tôi để Tom vào hộp và chúng tôi bắt đầu đi, đến đó tôi nói họ cho xem lò thiêu, họ bảo cũng phải mang đi chỗ khác chứ ko có lò thiêu ở đó, bảo tôi để e lại, ngày hôm sau có thể đến lấy tro cốt mang về. Khi tôi ko đc tận mắt chứng kiến quá trình thiêu đốt thì tôi ko bao giờ có thể giao e cho bất kỳ ai hay để lại đâu đc. Tôi quyết định quay lại chỗ bác Sinh, vì trc khi mang Tom đến tôi đã đến đó xem trc và đc tận mắt thấy có 2 cái lò thiêu.
Tự tay tôi đưa e vào lò trong khi đợi nv đi lấy củi và chất đốt. Lòng tôi đau như bị cắt đứt từng khúc ruột, sự nghẹn ngào, đau đớn lên đến tột cùng khiến tôi ko thể nào thở nổi nữa như có ai đó đang bóp nghẹt trái tim. Tôi đc ng phụ nữ tiếp đón lúc sáng đưa đi làm thủ tục, họ xin tên tuổi, địa chỉ, sđt và rồi bảo tôi ký vào cuốn sổ. Khi đó mắt tôi đã nhòe đi, bảo ký thì tôi ký chứ tôi cũng ko đọc gì nữa với cả họ chỉ xin tên, địa chỉ và sđt với ghi giá tiền thôi nên tôi chả đọc. Xong thủ tục, tôi quay lại chỗ lò thiêu, tôi chỉ dám đứng từ xa nhìn e tôi đang bùng bùng cháy trên ngọn lửa, tôi bảo họ tôi đi ra ngoài để mua hũ đựng vì tôi cũng ko muốn thấy cảnh tượng đó. Khi tôi quay lại, ng phụ nữ kia đến nói với tôi kiểu rào trc đón sau lòng vòng mãi cuối cùng tôi cũng lờ mờ hiểu ý định cho dù chị ta chưa nói hết. Ý của chị ta là trích ra 500k, chị ta nói chỉ là nv, là ng thay mặt bác Sinh quản lý khu Nghĩa trang này. Khi tôi đưa đến, tôi ko gặp bác ấy, tôi hỏi thì bảo rằng bác đi vắng. Và dặn dò tôi cẩn thận nếu trong trường hợp bác có đến hỏi hoặc gọi điện hỏi thì nói là: cháu khó khăn, cháu chỉ có 1triệu, bác giúp cháu. Rồi còn dặn tôi cái gì gì mà nếu bác có hỏi thì bảo thiêu chung với thiêu riêng gì đó mà khi ấy tâm trạng và đầu óc tôi đang quay cuồng ko nhớ hết đc, vừa nghe xong lại quên, chỉ vâng vâng dạ dạ cho xong. Ồ thế hóa ra, lúc viết vào sổ, chắc chỉ ghi có 1triệu, nhưng do sơ xuất của tôi đã ko để ý nên chắc khi khai báo sổ sách với bác Sinh chỉ đưa 1triệu cho bác ấy thôi.
Tôi có nói với ng phụ nữ đó là ko nên làm như vậy, tôi đã và đang quá lòng trc sự ra đi của e tôi. Từ nhiều ngày trc đó tôi đã chạy chữa cho e khắp nơi từ Tây y sang Đông y cũng hết khá nhiều tiền rồi, đến lúc đưa e tới đó thiêu tôi cũng vẫn còn phải cầm thêm tiền của mẹ mang đi. Tôi nói nếu tôi gặp đc bác trực tiếp thì có thể bác còn giúp ko cho tôi hoặc cùng lắm cũng chỉ lấy của tôi tầm 1triệu thôi, chứ ko nhiều như vậy vì e tôi cũng ko quá to, ko tốn quá nhiều củi lửa và tg để thiêu. Tôi bỏ bê bản thân, ngày đêm túc trực chăm sóc, thuốc thang, ăn uống cho e. Tôi luôn trong tình trạng suy kiệt, mệt mỏi, thiếu ăn, thiếu ngủ và tiều tụy. Vậy mà cuối cùng họ kiếm trác trên sự đau đớn của cả chủ và vật nuôi. Chị ta cũng bảo nếu tôi ko đồng ý thì sẽ đưa lại hết 1,5triệu cho bác Sinh. Nhưng ngay khi nghe ng phụ nữ kia nói trong đầu tôi tỉnh táo lại ngay, vì tôi biết nếu khi đó tôi làm to chuyện hoặc ko hợp tác với chị ta thì việc của tôi hỏng hết nên tôi nhận lời rằng sẽ làm như vậy trong trường hợp bác Sinh hỏi đến.
Đến khoảng cuối giờ chiều, 1 ng phụ nữ khác đến bên lò thiêu thấy tôi ngồi 1 mình ở đó và hỏi thăm vài câu, tôi chẳng biết là ai, ngay cả tên của ng phụ nữ kia tôi cũng chẳng biết, chẳng muốn hỏi vì tôi chỉ muốn làm việc tôi cần xong rồi thôi nên hỏi tên họ làm gì. Rồi bà chị "làm tiền" của tôi lúc sau chạy lại với vẻ lo lắng, sợ sệt ra bảo tôi: ng vừa nãy đến là con dâu bác Sinh, có hỏi gì e ko? Tôi nói ko.
Trong suốt quá trình thiêu, chị ta chỉ thỉnh thoảng đến bên lò đẩy củi vào cho cháy tiếp rồi lại chạy đi đâu đó. Đc 1 lúc lâu lâu thì thấy đưa 1 cái khay sắt vào gạt xương cốt trên giàn thiêu cho rơi xuống rồi lấy khay ra. Hóa ra chỉ là vậy. Khi e tôi đã ko còn hình hài gì nữa, tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh, bớt sợ hãi hơn, quan sát thấy họ làm vậy, từ lúc đó tự tay tôi làm. Thỉnh thoảng trở đều tay để cho cháy, cháy hết phần lông, da thịt, cơ, thì đến phần nc và tủy trong xương rút ra khô hết là đc. Cho đến khi cơ thể e tôi chỉ còn lại 1 mẩu, 1 e nv khác đến kiểm tra, lấy thêm củi cho cháy nốt, tôi hỏi chị kia đâu thì nói là về rồi. Cậu sv làm thêm tại đó vừa đi học về đến bên lò làm giúp tôi, vừa trò chuyện hỏi thăm chia buồn với tôi. Cậu ấy nói chỉ thấy ng ta đem thú cưng đến thiêu rồi ra bàn ngồi uống nc trong lúc chờ đợi chứ chưa thấy ai tự tay làm như tôi và hỏi: chắc chị yêu e ấy lắm nhỉ? Tôi chỉ có thể cười nhẹ lúc đó. Rồi e ấy cẩn thận đưa tro cốt Tom đi tán mịn cho vừa cái hũ. Tôi về nhà mang e lên chùa để đó, sáng hôm sau đc sự cho phép và đồng ý của quý Thầy, tôi chôn cốt e ở chùa nơi tôi vẫn sinh hoạt với các Thầy và Đạo tràng.
Sau cùng, bài viết này tôi khuyên các bạn nào có ý định mang thú cưng sắp qua đời đến chỗ bác Sinh gửi gắm thì hãy nên cân nhắc cẩn thận vì tôi còn 2 e mèo nữa và chắc chắn tôi sẽ ko quay lại. Nhìn cách họ làm tôi đã biết, sau này nếu e Bông và Snowy của tôi có ra đi, tự tay tôi có thể làm cho các e đc. Thời gian thiêu chỉ trong vòng 3 tiếng, chưa hết đến 10 thanh củi, 500k đã gọi là quá nhiều huống chi tôi mất những 1,5triệu. Tiền tôi đã trả rồi, tôi ko tiếc, nhưng tôi thấy ng phụ nữ này vô đạo đức và lương tâm quá! Kiếm tiền trên sự đau khổ của cả ng lẫn con vật. Chị ta nói 500k là để cho nv, nhưng câu chuyện chỉ trao đổi riêng giữa tôi và chị ta nên ai biết đc sau đó có cho những ng còn lại hay ko? Trong khi đó, suốt cả quá trình thiêu cả chị ta và nv ko hề túc trực bên lò mà chỉ thỉnh thoảng hết ng này đến ng kia tới đẩy củi vào lò cho cháy thêm thôi. Bác Sinh ko có lỗi gì vì bác hoàn toàn ko biết chuyện này, nhưng tôi ko chấp nhận việc làm của ng phụ nữ kia. Nếu đàng hoàng thẳng thắn đặt vấn đề, tôi sẵn sàng bồi dưỡng ngoài cho tất cả nv. Tôi ko muốn im lặng, tôi muốn chia sẻ với mọi ng để tránh gặp phải trường hợp như tôi và nếu có ý định mang thú cưng đến đó thì hãy nên gặp trực tiếp bác ấy.
E tôi giờ cả linh và cốt đều đc đặt trên chùa, 1 phúc báu lớn mà ngay cả con ng cũng khó có đc vì nhà chùa ko phải nghĩa địa để ai cũng có thể đc gửi gắm ở đó. May ra chỉ là đc rước vong lên chùa và có 1 chỗ để cái ảnh con con như ảnh CMT ở 1 góc nào đó bên cạnh vô số những ảnh của các vong khác treo trên khung mà thôi. Tôi luôn hy vọng và tin e sẽ đc tái sanh về cõi ng, chúng tôi giờ đã ko còn là chủ và vật nuôi nữa mà là bạn đồng tu với nhau. Thằng bé đc nương nhờ cửa Phật, đc hàng ngày tụng kinh, niệm Phật, lễ Phật với các Thầy và đại chúng là tôi yên tâm rồi. Sự đau buồn rồi cũng sẽ qua, thay vào đó là sự vui mừng, nhất định e sẽ quay về để gặp gđ tôi và 2 e của nó. Nhờ có Tom, tôi biết thế nào là yêu thương vô đ.kiện, tôi sẵn sàng làm mọi thứ, kể cả nếu đc đánh đổi để e đc làm ng, tôi sẵn sàng ngay ko 1 chút do dự. Tôi biết Tom hiểu đc tấm lòng của tôi và e sẽ ko phụ lòng tôi. Nhất định chúng tôi sẽ đc gặp lại nhau.
Last edited: