• Ban Quản Trị cộng đồng Yeuthucung.com xin gửi lời chúc mừng năm mới 2020 đến toàn thể các bạn & gia đình, cùng nhau đón một năm thành công, thịnh vượng, hạnh phúc.

Chia sẻ một kinh nghiệm nhỏ về mối quan hệ giữa Con Người và Chó!

Chào ace trong diễn đàn, tâm trạng hiện giờ của mình khi viết bài này là một mớ bòng bòng lẫn lộn giữa bạn và thù, giữa đúng sai và trong cái nỗi ám ảnh đáng sợ lần đầu xuất hiện trong cuộc đời mình....
Hiện tại, mình mới nhận nuôi một pé alaska, xem pé như một kết tinh tình cảm của mình với ng yêu và sự lao động miệt mài trg một khoảng thời gian. Con về nhà khi mới hai tháng, mặt con khờ chứ trông không dữ dằn như những chú alaska khác, thế nên chúng tớ quyết định gọi là pé Đần, tên khai sinh vẫn manly lắm ^^ :" Boom" . Con hơi ù lỳ và sợ ra đường, mình cũng ko cho ra nhiều vì sợ pé bệnh hay quở... Con ăn ít hơn ngày hôm qua là mình đã muốn rớt tim ra ngoài, tự hỏi : không biết trg ng có chịu ko, có đau bụng ko, đồ ăn dở quá hay saooo... Các bạn có thể nghĩ mình làm quá, nhưng mình chấp nhận... Cứ như một sợi dây gắn kết ngay từ cái nhìn đầu tiên, yêu thương đến vô cùng cực... Rồi con ăn bậy, con tiêu chảy, thức canh từng cục phân con đi xem thế nào, có dấu hiệu bệnh ko.... Rồi con chích ngừa, sợ con sốt, đi theo từng bước chân xem con có biểu hiện phản ứng với thuốc ko.... Hằng ngày như một thói quen khi đi làm về, con bé bỏng chạy nhảy như thỏ ra trước nhà đón, gặm gặm đồ vui mừng. Yêu con lắm pé Đần ah...
- Sự việc đáng tiếc xảy ra mới ngày hôm qua... Mình và ng yêu cãi nhau... Con đang bệnh, con bị nổi mụn mủ dưới bụng, mình khóc thét vì lại sợ con bị gì, lo lắng bồn chồn dẫn con đi thú ý, xét nghiệm chất mủ... Vì con bệnh, mà ng yêu mình lại bỏ đi ăn nhậu, chúng tớ cãi nhau ( do mình ko ở thường xuyên với pé, pé được nuôi bên gia đình ng yêu mình, mỗi ngày mình đều qua chơi giỡn với pé. Hôm qua mình đi lễ và khi gọi điện thì anh lại bảo ko ở nhà, mình rất giận là vì vậy... ). Giận quá mất khôn các bạn ạ, trong một phút không kiềm chế, mình tức tốc chạy qua nhà anh để đòi bắt pé mang về chăm sóc... Nhưng mình nđã không nghĩ tới vấn đề bên Gia đình mình rằng Mẹ mình không cho nuôi bất cứ con thú nào, Mẹ đã từng la khi mình giữ một pé mèo đang bệnh và đuổi mình với pé mèo ấy ra ngoài đường, lúc đấy mình chỉ biết chạy đi kiếm một bác nào đó có thể nuôi nó dc rồi mình mới dc vào nhà.. Quay lại câu chuyên của pé Đần, tối qua trời lạnh, một mình mình nước mắt nước mũi ròng rã chạy xe tìm nơi có thể cho pé ở tạm, nghĩ quẩn trong đầu, nghĩ lang mang mọi thứ ko biết làm thế nào trong cơn giận đấy. Rồi chợt nghĩ ra một ng bạn quen biết gần nhà, nghĩ rằng nhà ng bạn đấy cũng nuôi chó, nghĩ rằng ng bạn ấy vui vẻ và tốt tính, mình đã gọi và nhận dc sự đồng ý. Đem pé Đần qua, con lạnh lẽo theo ng bạn đi vào trong nhà. Khi đấy, mình biết thật tâm sẽ ko thể tách con với ng yêu của mình ( anh rất thương pé, thương hơn cả mình nữa...) nên mình mới dặn ng bạn rằng, nhờ bạn, giữ dùm mình một vài tiếng hoặc nhiều lắm là tới sáng hôm sau, mình sẽ đón pé về. Có lẽ do ng bạn quá thích hay ko nghe rõ mình nói mà đã vạch ra trong đầu một tương lai cho Đần : một chỗ ngủ, một cái chuồng mới, một buổi sáng dậy sớm dắt con chạy bộ...v.v.... Sai lầm của mình là ở đó, cả một đêm mình không thể ngủ, luôn đấm vào trán và trách chính bản thân mình vì đã giao con cho một kẻ máu lạnh... Khi mình gửi pé là 8h tối, đến khi mình và ng yêu đã yên ổn và anh ấy xin mình hãy mang pé về, lạ chỗ sợ con ngủ ko dc, khi đấy là gần 9h. Mình điện thoại cho ng bạn đó, bạn ko nghe máy, điện liên tục đến gần 10h bạn nói : KHÔNG TRẢ, KHÔNG LÀ KHÔNG. mình tưởng bạn giỡn, nói bạn mình cám ơn đã giữ dùm và cho mình xin lại, gia đình bên ng yêu mình đang ko biết pé ở đâu và rất trông pé về, pé đang bệnh, lạ chỗ pé khó ngủ. Bạn ấy nói nhà mình ngủ hết rồi, ko mở cửa ra được ( trong khi bên trong mình còn thấy rất nhiều ng đang quây quần nói chuyện). Giằng co đến gần 12h, ng yêu mình nói chuyện rất đàng hoàng là cho xin lại mong bạn mở cửa mang pé xuống một chúg thôi... Mình lúc đó với cơn giận khi tối chưa kịp nguôi, lại thêm một sự ức chế to lớn vì thái độ chiếm đoạt của bạn ấy, mình nói sẽ gọi công an tới giải quyết thì lập tức .... Mình nghe tiếng pé Đần ẳng ẳng trên cao, hắn....chính hắn đang bế đứa con tinh thần của mình từ tầng 4 và doạ sẽ ném xuống.. Bạn có biết rằng, đó không chỉ là một con chó được mua với giá cao với một sự tốn kém ko hề nhỏ, đối với mình nó là tất cả, một tháng gắn bó như cả ngàn năm yêu thương.. Rồi hắn ko doạ, hắn ném...... Ng yêu mình đã đứng canh hứng pé từ lâu vẫn ko đỡ dc con, hắn cố tình ném ra xaa chỗ chúng tớ đang cố hứng pé... Đần ơi, con là con của Trời, con đc Trời cứu, con ạ. Dây cổ của pé bị vướng vào đống dây điện trước nhà hắn, pé treo lủng lẳng rổi ẳng ẳng vài tiếng thì im, ng yêu mình la lên nó chết bgio, mình run rẩy đạp đổ chiếc xe máy( mình ko biết dựng chống đứng ) đừng lên chỗ cao nhất của xe mà tìm cách gỡ dây cổ cho con.. Đọc kinh ( đến nỗi đọc lẫn lộn và bậy bạ), xin Chúa đừng để con ngất.... Với sự giúp đỡ của một chú đi đường, mình đã cứu pé xuống kịp thời.... Tạ ơn Chúa..!!! Con hoảng loạn, nép thật sát vào ng mình, đôi mắt ngây thơ ấy ngước lên như đang ko hiểu chuyện gì xảy ra... Còn hắn, hắn chửi vọng xuống rằng chúng tớ chọc điên hắn và ko cho nhà hắn ngủ.... Hắn là bạn mình, một ng bạn mình quen biết với tính tình vui vẻ và dễ gần, mình đôi lần thấy hắn điên điên với sự tự cao của hắn ( có lẽ do hắn là dân quản ly xuất nhập cảnh, quen hôi đồ hôi của và ăn không của ng khác). Thật sự đến hôm qua, nếu không xảy ra sự việc đó thì mình có lẽ sẽ vẫn tiếp tục giao du với loại ng máu lạnh ko đáng dc so sánh với cả động vật này... Thất vọng, hụt hẫng, ng yêu trách mình rằng ko tin anh ấy, rằng ko ai yêu pé Đần bằng anh và em đâu, mình sợ tình yêu rạn nứt vì hành động dại dột của mình, mình sợ pé Đần sẽ trở nên hoảng loạn và ám ảnh, con mới có 3 tháng thôi các anh chị ạ..
* Sai lầm của mình đã ko tin tủởng ng thân, sai lầm của mình đã chọn sai bạn, sai lầm của mình là đã ko thể làm điều tốt hơn cho Đần.. Khi post bài viết này lên diễn đàn, mình vẫn đang đập trán hối lỗi, mình vẫn đang tự trách bản thân, nhưng ko đủ, mình hi vọng, các bạn hãy đọc, và hãy trách mình, hãy trách thật nhiều để mình ghi nhớ, hãy trách mình thật nhiều thật nhiều để mình cố hết sức dành những điều tốt đẹp nhất cho Đần.. Một bài học cho một lần GIẬN QUÁ MẤT KHÔN các bạn ạ..
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
ĐỌc bài viết của b mà mình k thể ngồi yên đc, mình k có kiến nhẫn để đọc tiếp từng chữ để bít khi nào kết thúc chuyện này đây? Và rồi đoạn kết có hậu, thật là may mắn!
Mình thật tò mò k bít mối quan hệ của b và tên kia đến mức nào, quen trg trường hợp nào, đc bnhiu lâu, mà nó có thể đối xử với bạn và Đần như vậy! (Con ng như v k đánh để mình dùng từ nào khác ngoài từ "nó" ra)
Lòng tham đã mụ mị hết đọc óc, che mất lý trí. Trong cách đối nhân xử thế giữa ng và ng, nhất là đã là bạn với nhau mà nó còn xử sự với bạn như vậy, huống j là bé Đần, thiết nghĩ ko bít mấy bé cún tội nghiệp trong nhà hắn nui ntn đây?
Ng nhà nó có bít chuyện ko? Nó co ở chung với ba mẹ hay ng lớn ko?vì nge bạn nói có nhìu ng đang quây quần trg nhà, Sao lúc đó bạn ko bước thẳng vô nhà mà nói chuyện với ng lớn lun, rồi sau khi ném Đần xuống như v còn có thể chửi bạn đc và bảo k cho nhà nó ngủ nữa àh! gặp mình, mình đập cửa nhà nó, kêu hết dòng họ nó ra mà nói chuyện phải trái, xem con cháu họ hành xử như v có đc ko? Tự nhiên ngta chỉ gửi nhờ 1 chút, mà mún chiếm đoạt lun là sao?
Mình ko trách j bạn hết, vì nếu mình ở vị trí là bạn thì mình k thể nào ngờ lại có 1 loại con ng như vậy, để mà đề phòng tránh xa!
Tai qua nạn khỏi là mừng rôì, tội nghiệp nhất là Đần, chắc bé hoản loạn và ko thể hiểu nổi mình vừa trải qua 1 chuyện nguy hiểm ntn.
Chắc chắn g tương lai tên đó sẽ trả giá cho những j mình gây ra với cái thói tham lam và côn đồ như thế!
 
Sau chuyện nhà hắn nghe ồn ào vì mình khóc lóc và ng đi dg cũng dừng lại để xem, hắn núp trên lầu và ko xuống... Mẹ hắn xuống và nói chuyện với tụi mình, do Bác ấy ko biết dc rằng mình và hắn đôi co đã lâu, Bác chỉ nói do lỗi cả hai, mình thì đêm khuya tới làm phiền ( việc kết thúc cũng gần 1h đêm mà), còn hắn lỗi vì quá nóng tính... Nói thật với các bạn, nếu vụ việc đáng tiếc xảy ra mình chắc chắn ko để yên, do pé Đần yên ổn rồi, mình chỉ nghĩ "quả báo nhãn tiền", nên ko muốn lớn chuyện nữa... .
Thật ra lúc ngó vào nhà thấy rất đông, nhưng đập cửa và ấn chuông thì ko ai nghe, sau họ còn ra trách chúng tớ đập phá nhà họ...@@
Mình với tên đấy là bạn cùng chơi thể thao, vì gần nhà nên đi tập hay đi chung cho vui.. Mình tự trách vì đã ko tìm hiểu kỹ hơn khi nhờ họ giữ pé Đần . Lỗi phần lớn là do mình quá dại, bgio nghĩ lại nếu lúc đấy pé rơi xa hơn, hay bị vướng vào nơi cao hơn tầm với, hnay chắc đám tang mình luôn rồi...:(((.
Một con ng, đi làm đàng hoàng, tuổi đời đã hơn 30, ở cạnh Ba Mẹ và ng thân ( theo mình biết thì có cậu mợ và các em nhỏ nữa), mà lại có thể hành động một cách quá dã man như vậy... Xloi mọi ng vì mình rất sợ, nếu thứ hắn ném từ tầng 4 dvoi hắn là nếu ko là một con vậy mà là một con ng thì sao ( một em bé chẳng hạn). Đối với xã hội thật quả là mối nguy hiểm...
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
Dám thẳng tay ném 1 con cún con vô tội từ lầu 4 và bé đã thoát chết 1 cách kì diệu và may mắn là nằm ngoài dự đoán thú tính của nó rồi, nó đã dám ném như v là đã xác định đc hậu quả ntn rồi, rồi sẽ có 1 ngày nó bị đối xử như vậy và thật đáng thương cho đời nó là k có điều kì diệu xảy ra vì nó k bằng 1 con choá
 

VesperLynn

YTC Developer
Cắn răng lắm mới đọc được hết bài của bạn, mình cực kỳ ghét cái kiểu giận quá mất khôn, hành động thiếu suy nghĩ và bất chấp như của bạn. Còn riêng về cái tên khốn nạn kia nếu là mình thì mình đập tan nát nhà nó, xin lỗi vì cũng đang rất điên khi đọc hết cái bài này.
 
Top