Hiện nay mình đang dưỡng bệnh 1 em chó màu trắng lông sát. Ban đầu bạn mình mang về nó rất nhỏ và nằm gọn trong lòng bàn tay, mình mẩy nó rất dơ và nhiều bọ chét (vì ở chung với mấy con chó lớn). Sau 3, 4 ngày tẩy, tắm, bắt ve ... giờ đây nó như 1 chú hoàng tử trắng như tuyết rất cute.
Sau khi dc 3 tháng tuổi, bạn mình ko có điều kiện để nuôi nữa nên chuyển sang mình, tuy 3 tháng tuổi nhưng nó rất nhỏ nhắn, về nhà mình dc 2 hôm thì nó ngã bệnh, ko ăn uống, sáng hôm sau nó tiêu ra máu. Ngay lập tức mình cho nó đi thú y, người ta bảo nó bị bệnh đường ruột, phải chuyền nước biển và tiêm thuốc cho nó, bác sĩ bảo "nếu nó qua được 5 ngày thì nó sống, còn không thì nó chết, lưu ý: ngày 4, 5 bệnh chuyển biến nặng nhất". Sau ngày 1, 2 nó vẫn không ăn uống gì, sang ngày thứ 3, vừa từ bệnh viện thú y về thì nó rất đói, thèm ăn kinh khủng, thấy vậy mình cho nó ăn xúc xích, nó ăn rất nhanh, mạnh nữa (vì không ăn uống mấy ngày rồi), nó ăn được nữa cây thì đột nhiên ngừng lại, mình thầm nghĩ nó đau bụng nên ko ăn nữa. Sang ngày thứ 4, đúng như bác sĩ nói, nó tiêu ra máu liên tục và ói nữa, lau chùi rất mệt vì mùi máu rất tanh và khó bay mùi. Ngày 5 thì nó kiệt sức và chuyển sang giai đoạn động kinh, nó co giật liên hồi, mình cảm thấy tim mình rất đau nhói còn mấy đứa em thì khóc huhu, cứ ngỡ là nó sẽ chết nhưng.... nó vẫn còn thở...mình ko bik làm gì hơn ngoài cách để nó yên, thầm nghĩ đến sáng mai nó cũng sẽ đi, mình vừa cảm thấy mệt mõi và chán nản, muốn nó đi sớm để thoát khỏi kiếp này và không chịu nhiều đau đớn.
Sáng hôm sau, nó vẫn còn thở, rồi sáng hôm sau nữa, hôm sau nữa, nó vẫn nằm đấy, trên cái khăn và thở rất yếu. Vì mùi của nó rất tanh và hôi nên mình đành phải đem nó ra ngoài sân để tránh lây bệnh cho mấy đứa em. Hàng xóm đi ngang thấy tội nên cho mình 1 cái thùng muốt để nó vào và đắp chăn cho đỡ lạnh, rất nhiều người hàng xóm nhiệt tình hỏi thăm nó và lo lắng cho nó. Mình và gia đình quyết định tắm rữa sạch sẽ cho nó, sau khi tắm lông nó mượt và trắng hẳn ra, ko còn mùi tanh nữa, rồi mang đến thú y lần nữa, người ta vẫn chuyền nước biển và tiêm thuốc, cứ như thế hơn 10 ngày trôi qua, 1 ngày chuyền nước biển và tiêm thuốc 2 lần: sáng chiều, tốn khoảng 130k. Trong bệnh viện thú y tư nhân, mẹ bảo thôi giờ để nó sống tới đâu hay tới đó, trong lúc mẹ nói thì có 1 bà nghe được, bà ta đang chăm sóc cho con mèo đẻ mổ, bà ta bảo sẽ đưa mẹ 500k để cứu sống nó, vừa lúc đó bác sĩ đi ra và nghe thấy thì quyết định chuyền nước biển và tiêm thuốc miền phí cho nó. Số nó rất tốt được nhiều người quan tâm nhưng sức khỏe nó lại ngày càng suy sụp, vẫn ko ăn, ko uống, giờ đây nó ko còn khả năng đi lại và ăn uống nữa, nó cứ nằm đấy trơ đôi mắt hốc hác ráng mở ra nhìn, thân hình nó gầy còm. Bây giờ thiệt tình là mình và gia đình rất nản, ko bik phải làm sao vì nó sẽ sống ko được bao lâu, vào nước biển thì nó sẽ còn sức và thở nữa, ko vào thì nó sẽ yếu đuối và chết dần chết mòn mà mình lại ko muốn nhìn thấy cảnh đó nữa. Hoàn cảnh là ngoại bắt mình phải mang nó đi đâu, ko cho nó ở nhà nữa, trong khi nó vẫn còn sức và chưa chết. Mình chỉ có thể nghĩ như thế này:
1. Bỏ nó vào bao ni lông đen, đắp chăn, mang vào chùa thắp nhang lạy phật rồi để nó ở đó và đi về, nếu nó chết thì nhà chùa sẽ chôn hoặc hỏa thiêu, mình ko bik nữa, cách này chắc ko nên đâu.
2. Ko vào nước biển nữa vì mang tới thú y mà vào miễn phí hoài thì cũng kì vì bác sĩ phải chữa nhiều con pet khác nữa, để khoảng vài hôm nó sẽ đi. Độc ác quá ;((
Vài ngày gần đây mình thấy nó nằm đạp đạp cái chân như muốn ngồi dậy, mình đỡ nó dậy nhưng nó ko đi được, mạch nó rất yếu và nhiều đốm đỏ vì chuyền nước biển nhiều lần lắm rồi, chân tay nó bị cạo lông để lấy ben và lấy rất khó.
Giúp mình với, mình ko bik phải làm thế nào nữa, vừa nản vừa mệt mõi, vừa xót xa. Hãy cho m lời khuyên sớm nhất.
Buồn quá
Sau khi dc 3 tháng tuổi, bạn mình ko có điều kiện để nuôi nữa nên chuyển sang mình, tuy 3 tháng tuổi nhưng nó rất nhỏ nhắn, về nhà mình dc 2 hôm thì nó ngã bệnh, ko ăn uống, sáng hôm sau nó tiêu ra máu. Ngay lập tức mình cho nó đi thú y, người ta bảo nó bị bệnh đường ruột, phải chuyền nước biển và tiêm thuốc cho nó, bác sĩ bảo "nếu nó qua được 5 ngày thì nó sống, còn không thì nó chết, lưu ý: ngày 4, 5 bệnh chuyển biến nặng nhất". Sau ngày 1, 2 nó vẫn không ăn uống gì, sang ngày thứ 3, vừa từ bệnh viện thú y về thì nó rất đói, thèm ăn kinh khủng, thấy vậy mình cho nó ăn xúc xích, nó ăn rất nhanh, mạnh nữa (vì không ăn uống mấy ngày rồi), nó ăn được nữa cây thì đột nhiên ngừng lại, mình thầm nghĩ nó đau bụng nên ko ăn nữa. Sang ngày thứ 4, đúng như bác sĩ nói, nó tiêu ra máu liên tục và ói nữa, lau chùi rất mệt vì mùi máu rất tanh và khó bay mùi. Ngày 5 thì nó kiệt sức và chuyển sang giai đoạn động kinh, nó co giật liên hồi, mình cảm thấy tim mình rất đau nhói còn mấy đứa em thì khóc huhu, cứ ngỡ là nó sẽ chết nhưng.... nó vẫn còn thở...mình ko bik làm gì hơn ngoài cách để nó yên, thầm nghĩ đến sáng mai nó cũng sẽ đi, mình vừa cảm thấy mệt mõi và chán nản, muốn nó đi sớm để thoát khỏi kiếp này và không chịu nhiều đau đớn.
Sáng hôm sau, nó vẫn còn thở, rồi sáng hôm sau nữa, hôm sau nữa, nó vẫn nằm đấy, trên cái khăn và thở rất yếu. Vì mùi của nó rất tanh và hôi nên mình đành phải đem nó ra ngoài sân để tránh lây bệnh cho mấy đứa em. Hàng xóm đi ngang thấy tội nên cho mình 1 cái thùng muốt để nó vào và đắp chăn cho đỡ lạnh, rất nhiều người hàng xóm nhiệt tình hỏi thăm nó và lo lắng cho nó. Mình và gia đình quyết định tắm rữa sạch sẽ cho nó, sau khi tắm lông nó mượt và trắng hẳn ra, ko còn mùi tanh nữa, rồi mang đến thú y lần nữa, người ta vẫn chuyền nước biển và tiêm thuốc, cứ như thế hơn 10 ngày trôi qua, 1 ngày chuyền nước biển và tiêm thuốc 2 lần: sáng chiều, tốn khoảng 130k. Trong bệnh viện thú y tư nhân, mẹ bảo thôi giờ để nó sống tới đâu hay tới đó, trong lúc mẹ nói thì có 1 bà nghe được, bà ta đang chăm sóc cho con mèo đẻ mổ, bà ta bảo sẽ đưa mẹ 500k để cứu sống nó, vừa lúc đó bác sĩ đi ra và nghe thấy thì quyết định chuyền nước biển và tiêm thuốc miền phí cho nó. Số nó rất tốt được nhiều người quan tâm nhưng sức khỏe nó lại ngày càng suy sụp, vẫn ko ăn, ko uống, giờ đây nó ko còn khả năng đi lại và ăn uống nữa, nó cứ nằm đấy trơ đôi mắt hốc hác ráng mở ra nhìn, thân hình nó gầy còm. Bây giờ thiệt tình là mình và gia đình rất nản, ko bik phải làm sao vì nó sẽ sống ko được bao lâu, vào nước biển thì nó sẽ còn sức và thở nữa, ko vào thì nó sẽ yếu đuối và chết dần chết mòn mà mình lại ko muốn nhìn thấy cảnh đó nữa. Hoàn cảnh là ngoại bắt mình phải mang nó đi đâu, ko cho nó ở nhà nữa, trong khi nó vẫn còn sức và chưa chết. Mình chỉ có thể nghĩ như thế này:
1. Bỏ nó vào bao ni lông đen, đắp chăn, mang vào chùa thắp nhang lạy phật rồi để nó ở đó và đi về, nếu nó chết thì nhà chùa sẽ chôn hoặc hỏa thiêu, mình ko bik nữa, cách này chắc ko nên đâu.
2. Ko vào nước biển nữa vì mang tới thú y mà vào miễn phí hoài thì cũng kì vì bác sĩ phải chữa nhiều con pet khác nữa, để khoảng vài hôm nó sẽ đi. Độc ác quá ;((
Vài ngày gần đây mình thấy nó nằm đạp đạp cái chân như muốn ngồi dậy, mình đỡ nó dậy nhưng nó ko đi được, mạch nó rất yếu và nhiều đốm đỏ vì chuyền nước biển nhiều lần lắm rồi, chân tay nó bị cạo lông để lấy ben và lấy rất khó.
Giúp mình với, mình ko bik phải làm thế nào nữa, vừa nản vừa mệt mõi, vừa xót xa. Hãy cho m lời khuyên sớm nhất.
Buồn quá