ngày thứ 1 ko có Coca, nhớ nhìu thứ về con lắm, tối wa ôm áo đầm bông vs áo sọc đỏ của con, nhớ con nhìu, con bị viêm phổi ngủ ko có gối của bác ba,ko măc áo, con có ngủ đc ko, ko có răng ăn uống làm sao, sang dây ché ko nghe con kêu và đòi ăn cơm, kiki vs won ăn cơm, nhin cái tô màu vàng của con mà lòng ché buồn wa, cũng tại ché ko tốt, để cửa hở con đi đâu, sáng h tìm con nhìu nơi nhìu chỗ, thấy màu đen mừng lắm nhưng cũng ko fai con,sáng bác ba gái cũng đi tìm ko thấy, trưa nay về nhà ko ai mừng, ko ai ngủ trưa vs ché,ko ai ngồi cầu thang chờ ché về, kiki nó thấy lạ vì ko ai giành cơm, ko ai giành ẵm, won cũng đi kím con,ngày hôm wa đi xa cả ngày ko bên con, chìu về nhìn con và ẵm đc 1 cái thì làm mất con, mong con đc về 1 gd khác iu con hay cầu trời cho ché tìm lại đc con, sáng nay lên cty sớm 8h kém, đc mọi người lì xì chúc tết mà cảm thấy ko vui, đc an ủi cũng ko vơi cái bùn, ko ăn cũng ko thấy đói, A Vũ nói ché là con hết duyên vs ché nhưng ché ko tin, bệnh tât gì con cũng wa đc, từ viêm phổi đến ca giải phẫu thận có sạn cách đây mấy năm, con uống thuốc nhìu nên rụng hết răng, cũng ráng ăn ráng uống,ko lí gì chuyện này chị em mình ko wa đc, ráng đợi ché kím đc con nha Coca, cầu trời phật đừng để Coca có chuyện gì, xin ông trời cho gặp lại con gái, 8 năm trời ko fai thời gian ngắn ngủi.